Năm giờ sáng, ngày 17 tháng 2 năm 1979, những phát súng đầu tiên chặn đánh quân Trung Quốc trên phòng tuyến đèo Khau Chỉa vang lên. Các vị trí tiền tiêu như cửa khẩu Tà Lùng, ngã ba Đoỏng Lèng, đồi Cốc Khau rung chuyển dưới hỏa lực bắn phá dữ dội. Hầm hào bị phá sập, tiếng đạn pháo ùng oàng chát chúa, người bị thương, người hy sinh, đói và mệt. Nhưng đến hết ngày 17 hôm đó, trận địa quân ta được giữ vững, quân xâm lược bị đánh bật trở lại…
Đó là những ký ức không thể nào quên đối với y sĩ Nguyễn Thái Long và các đồng đội thuộc Trung đoàn 567 – Trung đoàn Phụ Hòa – Khau Chỉa, về mười hai ngày đêm khói lửa trên đèo Khau Chỉa, gần một kháng chiến đấu trên mặt trận Cao Bằng và nhiều năm giành giật từng tấc đất ở Vị Xuyên, Hà Giang. Ký ức về những năm tháng chiến tranh vọng về, nhắc nhở các thế hệ hôm nay về cuộc chiến thiêng liêng bảo vệ biên cương phía bắc của Tổ quốc từ mùa xuân 1979 ấy.